thứ đầu tiên hết là dầu gội đầu và kem bôi mặt.
không sao, ta có thể đi mua thứ thay thế, miễn là dòng tiền vẫn chảy, với tỉ giá mua vào cộng bán ra chia đôi.
thứ hết mà gây đau khổ và khốn khó nhất là thuốc uống, thuốc an thần.
cái này hơi khó, nhưng có thể dùng xêduxen khi quá kẹt.
thứ hết mà gay go là quần áo.
quần áo chỉ mang cho mấy tháng thu-đông và một chút công tác nhiệt đới, giờ dồn đống xong một vali màu lông chuột, mỗi lần sờ vào đều thấy nhớp tay, phải thở dài.
không có váy vóc nhẹ bỗng và xông xáo, những sắc màu của mùa hè, xăng đan đi bền chân và không sợ ngấm mưa.
oải hương không nở hoa, đành ôm trong lòng một cành hương thảo gẫy.
ăn mặc chắp vá, bước đi sợ sệt vì sợ bị hỏi ở đâu về, đeo khẩu trang vì bụi, nhưng cũng để tự bảo vệ trước những câu hỏi xoáy vặn vô tư.
đôi khi sa chân vào một cái hố lởm chởm trên mặt đất, vì mắt vẫn còn mãi nghĩ
rằng hình như còn một bầu trời khác đang chờ.
Comments
Post a Comment